Xin chào ! Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn, xin vui lòng danh ra một phút bấm vào đây để đăng kí và tham gia thảo luận cùng VnPro.

Announcement

Collapse
No announcement yet.

Hội văn học VNPRO đã xuất hiện

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Re: Hội văn học VNPRO đã xuất hiện

    Alô...Alô...bluebeach đã trở lại :lol:
    Sau khi khai trương và trải qua 1 thời gian hoạt động, "hội trưởng" bluebeach :lol: xin chân thành cảm ơn các member đầu tiên đã ghé thăm và có những đóng góp "vô cùng bổ ích" đến sự phát triển của hội. Xin được tặng thưởng cho những mem đầu tiên những tràng pháo...chân thật mạnh mẽ :roll: như đã hứa khi khai trương hội :lol!:.
    Và tiện thể nhân dịp "hội trưởng" vừa được admin thăng cho cái chức "pro" :roll: thì tui cũng nên góp vui thêm chút pháo cho cái hội gọi là thêm xôm tụ :mrgreen:.
    Và tràng này xin được đặt tên là:
    "Alô....rồ-phét-sân-nô" :crazyeye:
    Dzô ke.............

    Alô..."rồ-phét-sân-nô"
    Ăn mừng cho cái chức pro của ta
    "Rồ" là những cái điên rồ
    "Phét" là bốc phét, "sân" là sân si(ngu)
    "Nô" là english yes, no
    Nhìn đi nhìn lại cũng chẳng pro bấy nhiêu
    Dầu gì chức vụ đã nhiều
    Nhận thêm cái nữa cũng chẳng nhiều lém đâu. :mrgreen:
    ---------end------------
    ---------con------------
    "Alô...hacking....đê"

    Sợ qué, sợ qué bà con :roll:
    Hacker đột nhập vi-en rồi kìa :shock:
    "Chào em cô gái hacker"
    Đố em biết được hacker là gì?
    Hacking là những cái chi?
    Và em đã biết những gì hacking?

    Ha...ha... :lol: thiệt sợ cô harch này thật, em nghĩ như thế nào về hacking mà em cứ to mồm bảo là hack với chả hack. Em nghĩ rằng hacking là 1 công việc dễ dàng vậy sao. Và deface 1 trang web quá dễ hử? Hacker là những lập trình viên chính thống vậy em có biết được 1 ngôn ngữ nào chưa hử? Hay em đọc đâu đó 1 vài cái tut về hacking rồi em nghĩ rằng mình có thể làm được. Em có biết 1 quá trình deface 1 website hay hack 1 srv như thế nào không? Em cảm thấy em làm được những gì trong cái quá trình đó. Cỡ như em thì chỉ có thể chui vô mấy cái máy con con trên net thui chứ chui dzô mấy cái srv là tụi nó uýnh chết à nha.
    À quên, Bill Gates và Linux Tovarld cũng là những hacker đó. Em thử hỏi mấy ổng xem coi trở thành hacker là seo? :mrgreen:

    Comment


    • #17
      Inform mới "lụm" mấy bài thơ Post lên cho Anh em tham khảo chơi !

      Đừng hỏi
      Đừng hỏi vì sao em yêu anh ...
      vì em nghĩ sẽ k là gì cả
      tình yêu mà ! cả khoảng trời khám fá
      yêu anh rồi ...cũng k hiểu vì sao ?

      em vẫn nhớ buổi gặp mặt hôm nao
      ắnh mắt ấy làm em ngơ ngẩn mãi
      em muốn nói mà môi cứ khép lại
      không thể nào nói nổi tiếng yêu thuơng .

      em giống như kẻ lạc lối wên đuờng
      hoang mang lắm ..cố tìm nơi yên ấm ...

      .... Còn 2 câu nữa ... các bạn tự biên


      --------------------------------------------------------------------------------

      Giọt Châu

      Hỡi giọt châu, ngọc ngà, lăng trên má
      Rớt xuống đời vũ trụ ngả đảo điên
      Bỡi vì ai, hạ thế thấm môi hiền
      Cho hồn ta nức ra thành trăm mảnh

      Muốn ra tay để ngăn dòng lệ đắng
      Nhưng dư thừa, ta ngặc, người đến sau
      Đứng nhìn ai vì ai đổ lệ sầu,
      Gặp cô đơn đông thành bông tuyết trắng

      --------------------------------------------------------------------------------

      Mai anh đi
      Mai anh đi lòng không dám hẹn
      Bởi xa rổi kỷ niệm cũng phai
      Như giọt nắng xoá nhoà trên tóc
      Như ráng chiều đổ xuống hàng cây

      anh di rùi dừng lưu luyến mà chi
      dể tâm hồng thanh thảng kẽ ra di
      lưu luyến mà chi cho lòng chua sót
      dễ cho người ở lại vương nỗi sầu


      --------------------------------------------------------------------------------

      Nội Giang Tạm Trú

      Một hồi thôi, chân tôi sẽ qụy ngã
      Lê thê bước, con đường thu thầm đến
      Không giang lạnh, tóc mềm hương gió bay
      Đôi vai gầy, co ro chiếc áo mỏng

      Tôi lang thang, giữa công viên lẻ bóng
      Dưới ánh đèn, liều mạnh Thiêu Thân phóng
      Một chút ấm, cháy đen nó cũng nguyện
      Tôi thấy mình, liều lỉnh chuyện tình yêu

      Tâm trí bảo, đừng yêu khi còn dại
      Nhưng trời ơi, tôi lại quên nửa rồi
      Nhìn cặp tình, choàng vai ngồi ghế đá
      Lòng ganh tị, chút khoảng trống lá rơi

      Thu ơi thu, về chi nơi tù tội
      Tôi hận mình, là nội gian tạm trú
      Khi chợt tỉnh, đã hạ thủ "Kiêng Cường"
      Còn trong tôi, chút xót thương thân dại


      --------------------------------------------------------------------------------

      Chỉ vì tôi sinh sau thời đại
      Tấm thân gầy ái ngại vơi trần gian
      Biết ai ai biết hỏi han
      Chỉ mong sao trời ban phuóc lành
      Là thôi uóc nguyẹn đã thành nhân duyên
      Biết khi nào sánh buóc thuyèn quyên ....

      Tôi tiếc mình sanh sau lời đại
      Thân gầy guộc trọi với tương lai
      Tôi thà mình sanh trước thế kỷ (thứ 1)
      Chẳng phải lao mình chết khờ dại .


      --------------------------------------------------------------------------------

      Cát bụi
      Sao kô là cát bụi giữa trần gian
      Để bay vương vấn áo cô nàng
      Thỏ thẻ rỉ tai tình lai láng
      Cho tình nóng hỗi mới vừa rang

      Sao không là rượu giữa trần gian
      Để hương vương vấn mũi anh chàng
      Thỏ thẻ bên tai lời quyến rũ
      Quán rượu bên đường ... anh khỏi sang !


      --------------------------------------------------------------------------------

      Ước gì

      Ước g`i bắt đuọc đứa nhóc con
      Để mà nuóng chín chiên cho giòn
      Đói bụng xẻo ra ăn ít miếng
      Nhâm nhi chút ruọu ôi wá ngon

      Ước gì bắt được ANH THÍCH THƠ
      Để rồi túm lấy đánh cho chừa
      Gan to sao dám động vào Nhóc
      Sức mấy mà ham ?? Đừng có mơ !!!

      Bắt duọc nhóc sẽ đánh cho chừa
      Cho chừa cái tật nói kô ưa
      Nhỏ con thì đừng có cải lại
      Kẻo phơi nắng đem làm muối dưa

      Chu cha ! Anh này nói lạ chưa ???
      Bị nhóc đánh mãi vẫn không chừa ???
      Vẫn còn ngồi đó mà nói cứng ???
      Mà Nhóc nói gì , Sao hổng ưa ???????


      --------------------------------------------------------------------------------

      Trao Tâm Sự

      Sao không là mựt trên trang giấy
      Kéo hồn theo chữ trong hương cay
      Đánh thức màng đêm bừng tình giất
      Đổ vào trí ức, sống cho đầy .

      Sao không là mựt trên trang giấy
      Nắn hồn, theo tranh vẽ ngất ngây
      Đánh thức khúc nhạc bao lắng động
      Đổ vào tim úa, sống cho đầy .


      --------------------------------------------------------------------------------

      Không là gì cả

      Sao không là gì cả để cười
      Sống đời một cách rất thảnh thơi
      Dạo buớc chân trời, hương cỏ mát
      Uống nước mưa dư, cho đầy vơi

      Sao không là gì cả để cười
      Chắng còn nân niếu cánh hoa tươi
      Ấm lòng đêm trăng trên biến vắng
      Uống tách trăng đầy, tách nước dư .


      --------------------------------------------------------------------------------

      Say nắng

      "Say nắng thôi chỉ là say nắng thôi"
      Lơì em đó nghe sao đau đớn quá
      Lẽ nào anh chỉ là cơn gió lạ
      Để thoả mãn những khao khát trong em

      Em mang đến cho anh ánh sao đêm
      Và giờ đây em lại đem đi mất
      Liệu tình em có phải là chân thật
      Hay cũng chỉ là "say nắng" mà thôi.


      --------------------------------------------------------------------------------

      Tâm tư

      Chiều đã dần tàn, nắng phai mau
      Lá trên đọt cũng úa phai màu
      Từng chiếc êm đềm rơi rụng mãi
      Tâm tư buồn rũ những niềm đau

      Bao lâu được sống trong mộng ảo
      Hạnh phúc ngập tràn buổi bên nhau
      Nay bóng em yêu mờ sương phủ
      Ngất ngây men đắng thoảng môi sầu


      --------------------------------------------------------------------------------

      Dẫu anh
      Dẫu anh ko muốn cách xa
      dẩu anh ko muốn tình ta xa rời
      nhưng làm sau thoát khỏi ý trời
      phãi cam đành chiệu ngậm nguồi mà thôi
      dù em biết tôi đã thực lòng
      nhưng tôi nghèo quá khó ngóng trong
      đành cam số phận mình vắng bóng
      bở em sang sông tan nát lòng



      --------------------------------------------------------------------------------

      Tình yêu

      Sao chỉ một trái tim dơn dộc
      Tình yêu mây` cọc lóc vậy sao
      Tình yêu sao lại là ba hình
      Coi chừng dã bi cặm sừng cho dau


      Thằng dầu dỏ ở giữa mặt máu
      Coi chừng nước mắt mầy Sẽ trào
      Tao nhìn tao còn phải căm tức
      Còn mầy , mầy phải tính làm sao??


      --------------------------------------------------------------------------------

      Boa ơi hoa nở làm chi
      để rồi phải héo phải mòn vì ai
      nếu yêu hoa xin đừng mong hoa nở
      mà chỉ cần váng vóc thật xinh tươi
      nếu hoa nở hoa tàn rồi hoa héo
      ai là người khóc sầu dưới chân hoa!!!!

      --------------------------------------------------------------------------------

      Buồn

      Biết bao giờ tôi mới hết buồn
      Bao giờ không khóc, lệ chẳng tuôn
      Xung quanh người cười vui vẫn có
      Với tôi sao buồn cứ rập khuông ...

      Biết bao giờ tôi mới hết sầu
      Bao giờ người đánh chẳng biết đau
      Người dẫu cho tôi là gỗ đá
      Tôi thà như vậy để quên mau

      Biết bao giờ quên những lúc này
      Buồn, sầu , chồng chất , có ai hay
      Cho tôi một mớ niềm vui với
      Buồn , sầu , tôi đủ, thật không may .. !


      --------------------------------------------------------------------------------

      Buồn là Vui, Vui là Buồn

      Buồn cho tôi niềm vui kì lạ
      Không có buồn tôi như thân ma
      Tôi chẳng cười, vị họ mãi cười (dã)
      Nổi sầu mang, tôi cười ha hả

      Tôi chẳng thèm niềm vui họ bán
      Niềm vui nào hơn buồn tôi mang
      Với cơn sầu, tôi họa tranh thơ
      Đây niềm vui nổi buồn kết đang .


      --------------------------------------------------------------------------------

      Nếu

      Nếu tôi hát tặng em một bản tình ca
      Em có ngồi nghe đến lời hát cuối ?
      Âm nhạc chưa bao giờ có tuổi
      Tôi sẽ hát như chưa từng hát bao giờ

      Nếu tôi viết cho em bằng ngôn ngữ của thơ
      Em có nghĩ tôi là kẻ khờ lãng đãng ?
      Thơ không phải là mù quáng
      Thơ chỉ nói lời sâu thẳm con tim

      Nếu tôi vẽ cho em những thứ em tìm
      Em có lặng im ngắm nhìn dù rối rắm ?
      Hội họa không phải là nhiếp ảnh
      Mà là trái tim đùa với sắc màu

      Nếu tôi ngồi bên em và im lặng thật lâu
      Em có thấy đâu lòng tôi rực cháy
      Ngọn lửa tình yêu cợt đùa nhún nhảy
      Em thử bước đi , tôi sẽ hóa tro tàn

      Tôi không nói đâu những lời nhẹ nhàng
      Lãng mạn như phim , dịu dàng như tiểu thuyết
      Nếu không là sắt đá vô tình em sẽ biết
      Một phút dại khờ tôi nói hết lòng tôi

      Em đừng như mây trôi
      Em đừng như nước chảy
      Em hãy cứ là em như ngày xưa ấy
      Điều kỳ diệu tôi một lần tìm thấy sẽ là em.


      --------------------------------------------------------------------------------

      Không hẳn là không nhớ
      chưa một lần e âp ,
      gởi lời thơ
      cũng chưa hẳn là ,
      người ấy hững hờ
      trong tìm thức lẩn ưu tư
      .... mờ ảo

      đối với anh
      em như một hoang đão
      lac bước vào ,
      anh ngơ ngáo trớ trêu
      từng bước lần
      rồi khi đã biết yêu
      anh mới biết
      những gì cần và muốn

      như Adam anh dzai khờ ngu mụi
      khi tỉnh người thì đã muộn còn đâu
      cả một đời dù cố níu
      .... bắc cầu
      cũng không thể
      vượt biển sâu ngăn cách

      thế thôi thì ..
      xin em đừng oán trách
      làm kiếp người thật không dể
      ... đâu em
      chuyên nhân tình càng không dể lãng quên
      nền đành xếp làm hành trang ..
      mãi mãi
      biết yêu


      --------------------------------------------------------------------------------

      Bạn có biết
      Bạn có biết tình yêu từ đâu đến
      bạn có biết tại sau ta phải yêu

      bạn có biết tại sau ta tha thiết
      với tình yêu khi đếnn tuổi biết yêu
      vì tình yêu là niềm vui tuổi trẻ
      có tình yêu mát mẻ hơn gió xuân
      cũng có lúc tinh yêu như nắng hạ

      luôn diệu hiền ấm áp làm sao
      cũng có luc tình yêu luôn tha thiết
      có lúc thì khôn xiết niềm đau
      bao người yêu lắm kẻ khổ sầu
      có mấy kẽ đẹp vì yêu đâu bạn

      bạn có biết biển sâu có thễ cạn
      vì tình yêu có thể tác dần
      bạn có biết bao người lận đận
      bởi chử yêu không được thành không
      có những kẽ là gia phong vọng tộc

      củng vì yêu mà nhà nát cửa tan
      tôi rất sợ những gì người mang lại
      một mối tình thấm thiết đấm say
      ai có hay vòng đời thai đổi
      ngồi một mình toi nếm trọn chua cay



      --------------------------------------------------------------------------------

      Dừng khóc!
      Anh ghét nước mắt,
      Nước mắt làm anh buồn,
      Nước mắt làm anh sợ
      Nước mắt làm anh d-iên
      Anh sẽ không nói -dược những gì anh muốn nói


      Dừng khóc!
      Anh ghét nước mắt
      Thứ acid ân tình,
      Nó hủy diệt trái tim anh

      Không! Em không khóc!
      Em có khóc d-âu ?
      Em trồng hoa trên thành cửa sổ
      .............................................
      Một người ngồi lau mắt
      Một người ngồi cau mặt
      EM làm ANH NHỨC TIM !!!!


      --------------------------------------------------------------------------------

      gặp gỡ Từ lúc gặp gỡ cùng anh,
      Không còn biết gì buồn khổ,
      Cười vui ca hát vì ai?
      Chỉ vì đời sống có anh!

      Đêm qua gió nhẹ rì rào,
      Như lời thì thầm tâm sự,
      Mình em tựa cửa vì ai?
      Chỉ vì mong nhớ đến anh!

      Sáng nay giọt mưa tí tách,
      Dội đi một khoảng lặng yên,
      Đêm nay thao thức vì ai?
      Chỉ vì náo nức mong anh!

      Như nay đèn đêm mờ ảo,
      Một đôi bóng nhỏ lung linh,
      Đầy lòng hoan ca vì ai?
      Chỉ vì trước mắt có anh!
      VnPro - The way to get knowledge
      \"Không biết thì hỏi, muốn giỏi phải là người dốt \"

      Comment


      • #18
        "Vì sao"

        Bữa trước, riêng hai dưới nắng đào,
        Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao?"
        Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
        Một thoáng cười yêu thoả khát khao

        - Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên
        Tôi đã đày thân giữa xứ phiền
        Không thể vô tình qua trước cửa
        Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên?

        Ai đem phân chất một mùi hương
        Hay bản cầm ca! tôi chỉ thương
        Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc,
        Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.

        Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
        Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
        Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
        Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...

        Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
        Dầm chân trong nước, đứng say sưa;
        Để tôi là kẻ qua sa mạc
        Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa

        Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
        Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
        Tôi khờ khạo lắm ngu ngơ quá,
        Chỉ biết yêu thôi chẳng hiểu gì.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Nguyên đán

        Xuân của đất trời nay mới đến;
        Trong tôi, xuân đến đã lâu rồi;
        Từ lúc yêu nhau, hoa nở mãi
        Trong vườn thơm ngát của hồn tôi


        --------------------------------------------------------------------------------

        Yêu

        Yêu là chết trong lòng một ít
        Vì mấy khi yêu mà đã được yêu.
        Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
        Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

        Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
        Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
        Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
        - Yêu, là chết trong lòng một ít.

        Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
        Những người si theo dõi dấu chân yêu.
        Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
        Và tình ái là sợi dây vấn vít
        Yêu, là chết ở trong lòng một ít.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Xa cách


        Có một bận em ngồi xa anh quá
        Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn,
        Em xích gần hơn một chút anh hờn,
        Em ngoan ngoãn xích gần hơn chút nữa.

        Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
        Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây"
        Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay.
        Vì anh nghĩ, thế vẫn còn xa lắm.

        Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!
        Ôi trời xa, vừng trán của người yêu!
        Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
        Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
        Dầu tin tưởng: Chung một đời, một mộng,
        Em là em; anh vẫn cứ là anh.
        Có thể nào qua Vạn Lí trường thành
        Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
        Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất,
        Quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.
        - Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm,
        Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.
        Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,
        Anh muốn vào dò xét giấc em mơ,
        Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ,
        Cũng như em giấu những điều quá thực...

        Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!
        Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!
        Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!
        Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!
        Hãy khăng khít nhữg cặp môi gắn chặt
        Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
        Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
        "Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!"


        --------------------------------------------------------------------------------

        Phải nói

        Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ?
        "Anh tham lam, anh đòi hỏi qúa nhiều.
        Anh biết rồi, em đã nói em yêu ;
        Sao vẫn nhắc một lời đã cũ?"

        - Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
        Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng
        Không tỏ hay, yêu mến cũng là không,
        Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.

        Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích
        Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.
        Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
        Thì ân ái có bao giờ lại cũ?

        Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
        Phải nói yêu trăm bận đến nghìn lần;
        Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân,
        Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.

        Em phải nói, phải nói, và phải nói:
        Bằng lời riêng nơi cuối mắt đầu mày,
        Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
        Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,

        Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
        Cốt nhất là em chớ lạnh như đông
        Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng
        Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ,
        Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Hẹn hò

        Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:
        "Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều.
        Em bằng lòng cho anh được phép yêu;
        Anh sung sướng với chút tình vụn ấy"

        Em đáp lại: "Nói gì đau đớn vậy!
        Vừa gặp anh, em đã mến rồi,
        Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi:
        Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?"

        Lời nói ấy về sau đem gió sóng
        Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;
        Anh tưởng em là của anh rồi.
        Em mắc nợ, anh đòi em cho được.

        Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!
        Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu!
        Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,
        Em ác quá! Lòng anh như tự xé ...


        --------------------------------------------------------------------------------

        Bài thơ tuổi nhỏ

        Giơ tay muốn ôm cả trái đất
        Ghì trước trái tim, ghì trước ngực,
        Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn
        Bao la muôn trời, sâu vạn vực.

        Làm sao sống được mà không yêu,
        Không nhớ không thương một kẻ nào?
        Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa
        Cho bừng tia mắt đọ tia sao


        --------------------------------------------------------------------------------

        Vô biên

        Như kẻ hành nhân quáng nắng thiêu,
        Ta cẫn uống ở suối thương yêu;
        Hãy tuôn âu yếm, lùa mơn trớn,
        Sóng mắt, lời môi, nhiều - thật nhiều!

        Chớ nên tiết kiệm, hỡi nàng tiên!
        Ta được em chăng lại mất liền:
        Với bạn ân tình hay với cảnh,
        Nơi nào ta cũng kiếm Vô-biên.

        Những phen reo hót, những cơn say
        Những lúc mây đen ám mặt mày,
        Là lúc lời xa muôn thế giới
        Đến vờn trong dạ cánh chim bay...

        Trời cao trêu nhử chén xanh êm;
        Biển đắng không nguôi nỗi khát thèm.
        Nên lúc môi ta kề miệng thắm,
        Trời ơi, ta muốn uống hồn em!


        --------------------------------------------------------------------------------

        Đơn sơ



        Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
        "Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
        "Em buồn em nhớ, chao! em nhớ!
        "Em gọi thầm anh suốt cả ngày.

        "Ngoài ấy vui không, anh của em?
        "Trong này đã có nắng vàng êm;
        "Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
        "Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.

        "Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
        "Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
        "Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
        "- Hay là anh đã bỏ em rồi"?"
        ồ! mới nghiêng mình xem nước trong
        Vui mừng em thấy má em hồng..."
        Em tôi ăn nói vô duyên quá!
        Em đốt lòng anh, em biết không?


        --------------------------------------------------------------------------------

        Tương tư chiều

        Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm,
        Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
        Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
        Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
        Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối:
        Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành:
        Mây theo chim về dãy núi xa xanh
        Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
        Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ

        Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
        Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
        Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
        Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
        (Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
        - Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
        Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

        Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
        Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
        Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
        Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
        Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Với bàn tay ấy


        Với bàn tay ấy ở trong tay,
        Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày
        Một tối trăng cao gieo mộng tưởng
        Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay.

        - Một tối bầu trời đắm sắc mây,
        Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy
        Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
        Nghiêng xuống làn rêu, một tối đầy

        Những lời huyền bí toả lên trăng,
        Những ý bao la rủ xuống trần,
        Những tiếng ân tình hoa bảo gió
        Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân.

        Bóng chiều đi vụt: bỗng đêm nay
        Tôi lại đa mang hận tháng ngày.
        Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi
        Dấu bàn tay ấy ở trên tay.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Thơ duyên

        Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên.
        Cây me ríu rít cặp chim chuyền
        Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
        Thu đến - nơi nơi độ-ng tiếng huyền.

        Con đường nho nhỏ, gió xiêu xiêu,
        Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
        Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn.
        Lần đầu rung động nỗi thương yêu

        Em bước điềm nhiên không vướng chân,
        Anh đi lững thững chẳng theo gần ,
        Vô tâm - nhưng giữa bài thơ dịu,
        Anh với em như một cặp vần.

        Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
        Con cò trên ruộng cánh phân vân,
        Chim nghe trời rộng dang thêm cánh,
        Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.

        Ai hay tuy lặng bước thu êm,
        Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm
        Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy
        Lòng anh thôi đã cưới lòng em.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Muộn màng

        Anh biết yêu em đã muộn màng
        Nhưng mà ai cưỡng được tình thương!
        Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc
        Anh chỉ xin về một chút thương

        Một chút hương phai của ái tình
        Mà em không thể gửi cùng anh
        Để lòng ướp với tình phai ấy
        Anh tưởng từ đây bớt một mình

        Mắt ướt trông nhau, lệ muốn tuôn
        Gượng cười anh phải khóc thầm luôn
        Em là người của ai ai đấy
        Lưu luyến chi nhau để xót buồn.

        Dầu chiếm tay em, anh vẫn hay
        Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay:
        Bao giờ có được người yêu dấu!
        Chất chứa trong lòng vạn đắng cay.

        Anh chỉ như con chim bơ vơ
        Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa
        Qua gần tổ ấm đôi chim bạn
        Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ.

        Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa,
        Số anh là khổ phận anh là
        Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực
        Đem ái tình dâng kẻ phụ ta.

        Chưa đi mà đã xa cách nhau
        Lúc biệt li rồi, xa đến đâu?
        Thôi hãy để anh đi hốt hoảng
        Gấp đem thương nhớ khuất mây mù.

        Thôi hãy để anh đi thất thơ
        Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to
        Đánh vào thân thể run như sậy.
        - Tôi chẳng cần ai thương hại cho


        --------------------------------------------------------------------------------

        Dại Khờ

        Người ta khổ vì thương không phải cách,
        Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
        Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
        Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

        Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
        Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương
        Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
        Người ta khổ vì lui không được nữa.

        Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
        Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy.
        Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
        Dấn thân mãi đến kiếm trời dưới đất.

        Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
        Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
        Rồi bị thương người ta giữ gươm dao,
        Không muốn chữa, không chịu lành thú độc.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Giục giã

        Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
        Em, em ơi, tình non đã già rồi;
        Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
        Mau với chứ! Thời gian không đứng đợi.

        Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới.
        Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.
        Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ.
        Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết?
        Trong gặp gỡ đã có mầm li biệt
        Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài.
        Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
        Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
        Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
        Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành
        Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh.

        Quay mặt lại : cả lầu chiều đã vỡ
        Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
        Biết thế nào mà chậm rãi em ơi?
        Sơm nay, sương xê xích cả chân trời.
        Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc.

        Ai nói trước lòng anh không phản trắc.
        Mà lòng em sao lại chắc trơ trơ?
        - Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ
        Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói:
        Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối.
        Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
        Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm.
        Anh hút nhuỵ của mỗi giờ tình tự
        Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!
        Em, em ơi! Tình non sắp già rồi...


        --------------------------------------------------------------------------------

        Ngẩn ngơ

        Ta tiếc theo sau những đoá hồng
        Những nàng con gái sớm phai bông
        Những cô hây hẩy còn đôi tám
        Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng.

        Ta đã tìm thăm những nấm mồ
        Vô tình chôn giữa trái tim thơ
        Vô tình ôm ấp bao di tích
        Của những tình thương bị hững hờ.

        Giở lạnh rồi đây! Sắp nhớ nhung!
        Sương the lãng đãng bạc cây tùng
        Từng nhà mở cửa tương tư nắng
        Sắp sửa lòng ta để lạnh lùng!

        Mùa cúc năm nay sắc đã già
        Chim hồng, chim phượng với chim nga
        Dõi cùng chim thúy đi đâu mất?
        - Ôi! Phượng bao giờ lại nở hoa!


        --------------------------------------------------------------------------------

        Tình thứ nhất

        Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
        Anh cho em, kèm với một lá thư
        Em không lấy, và tình anh đã mất
        Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

        Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo.
        Tình thì buồn như tất cả chia li.
        Giấy phong kĩ mang thầm trong túi áo
        Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

        Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
        Tới bên em, chờ đợi mãi không về
        Em đã xé lòng non cùng giấy mới.
        - Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

        Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.
        Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;
        Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã.
        Ai lại còn yêu, bông lựu, bông trà

        Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm
        Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
        Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm
        Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

        Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ
        Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!
        Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ
        Len tỉ tê thầm trộm chảy qua vào

        Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch
        Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ
        Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch
        Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

        Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất
        ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,
        Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
        Anh cho em, nên anh đã mất rồi.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Xuân đầu


        Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!
        Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu.
        Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy
        Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.

        Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ!
        Trời về đây! và đem trở về đây
        Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
        Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây.

        Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
        Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi
        Tà áo mới cũng say mùi gió nước
        Rặng mi dài xao động ánh dương vui.

        Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói
        Những tay e, những đầu ngượng cúi mau
        Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói!
        Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau!


        --------------------------------------------------------------------------------

        Nước đổ lá khoai

        Lòng ta là một cơn mưa lũ
        Đã gặp lòng anh là lá khoai
        Mưa biết tha hồ rơi hạt ngọc
        Lá xanh không ướt đến da ngoài.

        Ta trút bâng quơ một trận lòng
        Biết rằng đau khổ giữa hư không
        Khóc mình uổng lệ rơi vô lí
        Mưa vẫn cần rơi lệ vạn dòng

        Ta như cô khách khoảng đìu hiu
        Đã gặp chiều hôm, lại bước liều
        Muốn trốn sầu đơn muôn vạn kiếp
        Lại tìm sa mạc của tình yêu

        Ngày mai nắng mọc, mưa rơi hết
        Mặt tạnh cơn si, lòng cạn hồ
        Ta sẽ thôi yêu như đã giấu
        Không hề oán hận lá khoai khô.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Hoa nở để mà tàn

        Hoa nở để mà tàn
        Trăng tròn để mà khuyết
        Bèo hợp để mà tan
        Người gần để li biệt.
        Hoa thu không nắng cũng phai màu
        Trên mặt người kia in nét đau.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Thu

        Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu
        Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì
        Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;
        Cành biếc run run chân ý nhi

        Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa
        Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà
        Buồn ở sông xanh nghe đã lại
        Mơ hồ trong một tiếng chim qua.

        Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
        Hây hây thục nữ mắt như thuyền
        Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu
        Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Tặng thơ

        Đây dây thơ e ấp đã lâu rồi
        Chìm trong cỏ một vườn hoa bỏ vắng
        Lòng tôi đó, một vườn hoa cháy nắng,
        Xin lòng người mở cửa ngó lòng tôi.

        Từ ngàn xưa, người ta héo than ôi!
        Vì mang phải những sắc lòng tươi quá.
        Tôi không biết, không biết gì nữa cả,
        Chỉ yêu nhiều là tôi biết mà thôi.

        Hãy để yên tôi dệt thắm tên người,
        Ai lí luận với ân tình cho đáng!
        Trời reo nắng thì chim reo tiếng sáng!
        Xuân có hồng thì tôi có tình tôi.

        Tiếc nhau chi, mai mốt đã xa rồi;
        Xa là chết, hãy tặng tình lúc sống.
        Chớ chia rẽ - dễ gì ta gặp mộng!
        Những dòng đời muôn kiếp đã chia trôi.

        Chính hôm nay gió dại tới trên đồi
        Cây không hẹn để ngày mai sẽ mát;
        Trời đã thắm lẽ đâu vườn cứ nhạt?
        Đắn đo gì cho lỡ mộng song đôi!

        Tôi gửi lòng tôi, tôi gửi hồn tôi
        Không giấu giếm, như một con đường thẳng.
        Lá hơi úa và mùa hoa hơi đắng,
        ấy dây thơ tôi đã rứt vì người.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Đa tình

        Nghìn buổi sáng, bình minh xe chỉ thắm
        Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi.
        Thuở xưa kia là con của mặt trời,
        Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng.
        Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống,
        Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan;
        Tuyết sương mòn, băng giá phải trôi tan,
        Tôi là lửa chẳng bao giờ biết nguội.

        Tôi đã yêu từ khi chưa có tuổi
        Lúc chưa sinh, vơ vẩn giữa vòng đời ;
        Tôi đã yêu khi đã hết tuổi rồi,
        Không xương vóc, chỉ huyền hồ bóng dáng.

        Vào đêm tối tôi sẽ làm đuốc sáng
        Rọi u minh tỏ rạng ánh hồn sâu;
        Đến ru thơ bao kẻ hãy buồn đau;
        Tìm ấp mộng những hồn sầu rã mục.

        Hồn đông thế, tôi sợ gì cô độc!
        Ma với nhau thì ôm ấp cùng nhau.
        Chuyện yêu đương bấy giờ đã hết đâu,
        Niềm tâm sự vẫn còn như thuở sống.
        Trong cõi lòng lan đi bao ấm nóng,
        Giữa hồn thường thắm thiết một ma thơ
        Đem nhớ nhung an ủi dưới trăng mờ,
        Và trong gió phất phơ đi có bạn...

        Kẻ đa tình không cần đủ thịt da;
        Khi chết rồi thì tôi sẽ yêu ma.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Dâng

        Đây chùm mong nhớ, khóm yêu đương
        Đây nụ mơ mòng đợi ánh sương,
        Đây lá bâng khuâng run trước gió
        Đây em, cành thẹn lẩn cành thương.

        Tất cả vườn anh rất đợi chờ
        Bởi vì em có ngón tay thơ.
        Đến đây em hái giùm đôi lộc,
        Kẻo tội lòng anh tủi ước mơ.

        Bước đẹp em vừa ngụ tới đây.
        Chim hoa ríu rít, liễu vui vầy.
        Hãy làm dáng điệu xuân ôm ấp:
        ánh sáng ban từ một nét tay.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Gửi hương cho gió

        Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
        Đem gửi hương cho gió phụ phàng!
        Mất một đời thơm trong kẽ núi
        Không người du tử đến nhằm hang!

        Hoa ngỡ đem hương gửi gió Kiều,
        Là truyền tin thắm gọi tình yêu.
        Song le hoa đợi càng thêm tủi
        Gió mặc hồn hương nhạt với chiều.

        Tản mác phương ngàn lạc gió câm,
        Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm;
        Tên rừng hoa đẹp rơi trên đá,
        Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.

        Tình yêu muôn thuở vẫn là hương;
        Biết mấy dòng thơm mở giữa đường
        Đã mất tình yêu trong gió rủi
        Không người thấu rõ đến nguồn hương!

        Thiên hạ vô tình nhận ước mơ
        Nhận rồi không hiểu mộng và thơ...
        Người si muôn kiếp là hoa núi,
        Uổng nhuỵ lòng tươi tặng khách hờ.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Tình mai sau

        Ngày thuở ấy, lâu rồi đã chết,
        Tháng năm qua chôn lấp mộ hoang tàn,
        Hoà với đất, mình tôi thôi đã hết,
        - Nhưng hương hồn còn luyến ở không gian.

        Đi sao được khi mặt trời vẫn nở
        Bỏ sao đang những mái ngói yên buồn
        Đường rất lặng, với hàng cây hay nhớ,
        Xa sao đành mắt đẹp của hoàng hôn!

        Tay ân ái như những làn thân thể
        Đã ôm đời vào ngực để mơn ru...
        Thu biếc tỏ, hè nâu thơm vị quế,
        Xuân như đàn, đông cũng quyện đường tơ.

        Khi còn sống tôi vẫn hằng tan nát
        Mỗi phen đau, lòng vỡ lại tràn rơi;
        Tình rải khắp. Huống là khi đã thác.
        Sao không tan lưu chuyển giữa vòng đời?

        Tôi vẫn có hồn tôi trong gió ấy,
        Vì xưa kia ngồi nghỉ dưới trăng sao
        Từng mảnh biếc hồn tôi trăng đã lấy
        Gió đem luôn đi tận tháng năm nào

        Lòng tôi đã thẩn thơ cùng bãi vắng
        Thì muôn sau bãi vắng nhắc lòng tôi
        Từ thế kỉ mờ chân trên cát trắng,
        Như sóng lên còn gợi ngực bồi hồi.

        Cổ tôi đó lúc chim ngàn vọng hát:
        Mộng tôi còn khi trời biếc lên sao (1)
        Suối thương nhớ thầm qua trong bóng mát,
        Trái tim chiều than thở giữa lau cao.

        Người thi sĩ đã vào làng mây khói
        Không ở đâu và ở khắp mọi nơi
        Như tiếng vọng trong sương xa dắng dỏi.
        Máu vu vơ thơ giữa trái tim đời

        Chiều mai mốt trong tương lai thân mến
        Một nàng tơ dạo bước dưới hàng cây,
        Hơi gió thở như ngực người yêu đến
        Bướm đâu bay xinh cả buổi chiều này...

        Gió rên rỉ như lời ai thuở trước;
        Trời nhung mơn như lòng ấy xưa yêu,
        Không khí thì êm-đêm sương khẽ bước
        Xưa tìm ai mơn trớn cũng như chiều...

        Tình tự quá, thiêng liêng êm ái quá...
        Thơ ở đâu thong thả xuống đường mưa...
        Những hoa quí toả hương vương giả...
        Mây đa tình như thi sĩ đời xưa...

        Môi hé nở, nàng tơ tay vịn lá
        Bước xinh xinh đứng lại, mắt dâng đầy ...
        Vòng sẽ khép, chiều ôm thân óng ả.
        Gió qua người làm động má thơ ngây...

        Rằng: "Tiếng ai?- người thơ ở đâu đây?"

        --------------------------------------------------------------------------------

        Biển

        Anh không xứng là biển xanh
        Nhưng anh muốn là bờ cát trắng
        Bờ cát dài phẳng lặng
        Soi ánh nắng pha lê

        Bờ đẹp đẽ cát vàng
        - Thoai thoải hàng thông đứng
        Như lặng lẽ mơ màng
        Suốt ngàn năm bên sóng ...

        Anh xin làm biển biếc
        Hôn mãi cát vàng êm
        Hôn thật khẽ thật êm
        Hôn êm đềm mãi mãi

        Đã hôn rồi hôn lại
        Cho đến mãi muôn đời
        Đến tan cả đất trời
        Anh mới thôi dào dạt...

        Cũng có khi ào ạt
        Như nghiến nát bờ em
        Là lúc chiều yêu mến
        Ngập bến của ngày đêm.

        Anh không xứng là biển xanh
        Nhưng cũng xin làm bể biếc
        Để hát mãi bên gành
        Một tình chung không hết

        Để những khi bọt tung trắng xoá
        Và gió về bay toả nơi nơi
        Như hôn mãi ngàn năm không thoả,
        Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

        --------------------------------------------------------------------------------

        Hoa "anh ơi"

        Hoa này là hoa "anh ơi"
        Là hoa một buổi đẹp trời, ta đi
        Nắm tay trò chuyện thầm thì
        Bỗng nhiên em thốt: "Hoa gì? anh ơi"

        Cây thanh một tán lá cười.
        Một vùng hoa nở hồng tươi một vùng
        Sắc đào như thể rung rung
        Toàn cây là một nỗi lòng nở hoa
        Anh tìm tên mãi không ra
        Phải anh đào? Hoặc như là ô môi? (1)
        Biết bao yêu mến trong lời
        Thốt kêu hai tiếng từ nơi ruột rà
        Từ rày xin đặt tên hoa:
        "Hoa anh ơi" một chiều ta nở dầy.

        (1) Hoa ô môi ở Nam Bộ, nở đầy cả một tán cây. Anh đào ở Nhật Bản


        --------------------------------------------------------------------------------

        Đứa con của tình yêu

        Anh ước đôi ta có con
        Con giống em đẹp nhìn không chán
        Giống đôi mắt, giống hình gương trán
        Con mang tình xán lạn đôi ta

        Con giống em, con cũng giống cha
        Giống cái mũi thật thà thẳng sống
        Nhìn gần giống trông xa cũng giống,
        Cũng mái đầu dợn sóng Qui Nhơn.

        Nhưng con ta nó giống em hơn
        Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói,
        Duy chẳng giống cái nư(1) khi dỗi
        Lúc em hờn, trời cũng phải thua.

        Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ,
        Muốn thịt xương ta nở vạn mùa
        Em hỡi! Đứa con tình ái ấy
        "Tình yêu chưa đã, mến chưa bưa" (2)

        (1) Tiếng miền trung du: Nư dỗi: cơn dỗi
        (2) Câu thơ Hàn Mạc Tử


        --------------------------------------------------------------------------------

        Hôn

        Trời ơi, ôm lấy say sưa
        Mặt khao khát mặt, lòng mơ ước lòng
        Hôn em nước mắt chảy ròng;
        Em ơi! Như ngọn đèn chong vẫn chờ.
        Em hôn anh suốt một giờ
        Anh hôn em mấy cho vừa lòng đau
        Sao mà xa cách giữa nhau
        Để cho tháng thảm ngày sầu thế em?

        Chao ôi mãi mãi mắt tìm
        Thấy rồi sung sướng ta đem nhau về
        Hôn em ngàn thuở chưa xuê
        ấp yêu da thịt, gắn kề tâm linh
        Chiêm bao mà chẳng mơ mòng
        Rõ ràng chân thật như trong cuộc đời.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Gặp gỡ

        Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,
        Hôn gió hôn mây với cả hồn
        Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng
        Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn

        Dun dủi làm sao thế, hỡi em
        Chiều nay em khoác áo trăm duyên
        Em đi đôi dép xinh đơn giản
        Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên...

        Anh còn nghĩ ngợi bước như mơ
        Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ
        Đàn của hồn ta ai vặn thế
        Gặp nhau khi ấy bỗng hoà tơ.

        Anh muốn mang lời đi tạ ơn
        Bầu trời như thế gió căng buồm
        Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy
        Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Tứ tuyệt tương tư

        I
        Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi
        Sao nhiều xa cách thế, em ơi!
        Sớm trông mặt đất thương xanh núi;
        Chiều vọng chân mây nhớ tím trời

        II
        Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu
        Cây vắng: chim bay, nắng vắng chiều
        Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu
        Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu...

        III
        Hoa tím tương tư đã nở đầy
        Mời em dạo bước tới vườn đây
        Em xem: yêu mến em gieo hạt
        Hoa tím tương tư đã nở đầy...


        --------------------------------------------------------------------------------

        Nhớ nhỏ đôi tay

        Nhớ em, nhớ nhỏ đôi tay
        Hơi hương nhớ dịu, lông mày nhớ thanh.
        Mắt trong, anh nhớ long lanh,
        Hàm răng, anh lại nhớ anh hay nhìn.


        --------------------------------------------------------------------------------

        Vội gì vội....

        Vội gì vội lấy ai, bỏ anh
        Vội gì vội, để anh đau khổ?
        Vội gì vội, em có hai mình,
        Vội gì vội, bỏ một mình anh!

        Ai lấy cưa ngàn răng vạn răng
        Cưa đôi ta thành hai mảnh
        Cưa tan nát anh thành vạn mảnh
        Để trong đời một ảnh đau thương

        Chúng ta rồi cũng phải xa nhau
        Nhưng xa sau vẫn hơn xa trước
        Những ngày tháng bên em hạnh phúc
        Không dễ dàng anh dứt được ra.

        Vội gì vội nát bóng tan gương
        Vội gì vội đôi đường rẽ biệt!
        Vội gì vội non cùng nước kiệt
        Vội gì em ly biệt đôi ta?
        VnPro - The way to get knowledge
        \"Không biết thì hỏi, muốn giỏi phải là người dốt \"

        Comment


        • #19
          Re: Hội văn học VNPRO đã xuất hiện

          Originally posted by bluebeach
          Ha...ha... :lol: thiệt sợ cô harch này thật, em nghĩ như thế nào về hacking mà em cứ to mồm bảo là hack với chả hack. Em nghĩ rằng hacking là 1 công việc dễ dàng vậy sao. Và deface 1 trang web quá dễ hử? Hacker là những lập trình viên chính thống vậy em có biết được 1 ngôn ngữ nào chưa hử? Hay em đọc đâu đó 1 vài cái tut về hacking rồi em nghĩ rằng mình có thể làm được. Em có biết 1 quá trình deface 1 website hay hack 1 srv như thế nào không? Em cảm thấy em làm được những gì trong cái quá trình đó. Cỡ như em thì chỉ có thể chui vô mấy cái máy con con trên net thui chứ chui dzô mấy cái srv là tụi nó uýnh chết à nha.
          À quên, Bill Gates và Linux Tovarld cũng là những hacker đó. Em thử hỏi mấy ổng xem coi trở thành hacker là seo? :mrgreen:
          Ha ha ha!
          Đọc bài của anh không muốn HA cũng phải HA HA HA mấy câu cho bõ... ghét!
          Các anh bị cái vấn đề KỸ THUẬT ĐƠN THUẦN nó ám ảnh mất rồi. Em nào có dám tự nhận mình là hacker! (Xin nói rõ chữ HARCH = H... ARCHitect chứ không phải em viết sai chính tả, tuy rằng cũng chỉ là cái tên em... mượn mà thôi).

          Nói anh chỉ biết KỸ THUẬT ĐƠN THUẦN vì sao? Anh có biết rằng CON NGƯỜI là mấu chốt của BẢO MẬT không? Liệu bao nhiêu tầng passwords có chịu nổi em khi em có... password??? Mà về vấn đề CON NGƯỜI thì con gái tụi em có một thế mạnh mà không chuyên gia hack XY nào có được! Thế mạnh này nhiều khi có được chính nhờ những sự coi thường XX của cánh XY các anh, ha ha. Hacker giỏi nhất thế giới năm 2003 là 1 cô gái 19 tuổi người nước nào đó Đông Âu em cũng chả thèm nhớ tên, nhưng cũng là một sự trùng hợp thú vị - dù không biết cô ta có bao giờ dùng cách của em không?

          Cho nên, ở bất cứ một hội thảo nào về bảo mật, người ta đều nói "Vấn đề con người là quan trọng".
          Em sinh ra không phải để tan biến đi như một giọt nước. Em sinh ra để in dấu trong cuộc đời này và trong trái tim anh!

          Anh sinh ra cũng không phải để tan biến đi như một giọt nước. Nhưng nếu không cẩn thận thì cũng chỉ là vài giọt nước mà thôi!

          Comment


          • #20
            Nói anh chỉ biết KỸ THUẬT ĐƠN THUẦN vì sao? Anh có biết rằng CON NGƯỜI là mấu chốt của BẢO MẬT không?
            Agree. Trong 1 mô hình mạng bảo mật thì người ta nhấn mạnh vai trò của admin là để nhấn mạnh vai trò quản lí của con người trong mô hình đó :o . Một hệ thống dù hoàn hảo đến đâu mà admin 0 biết gì hoặc bất cẩn trong khâu quản lí thì hệ thống đó cũng chỉ là 1 cái tiệm net :lol: .
            Mà về vấn đề CON NGƯỜI thì con gái tụi em có một thế mạnh mà không chuyên gia hack XY nào có được! Thế mạnh này nhiều khi có được chính nhờ những sự coi thường XX của cánh XY các anh, ha ha.
            Cái này sao mà giống chuyện Tây Thi vậy em :mrgreen: ?
            Hacker giỏi nhất thế giới năm 2003 là 1 cô gái 19 tuổi người nước nào đó Đông Âu em cũng chả thèm nhớ tên, nhưng cũng là một sự trùng hợp thú vị - dù không biết cô ta có bao giờ dùng cách của em không?
            không biết cái cô mà em nói có fải là cô hacker trẻ tuổi, tài năng này không vậy hở em :( ? "Nhìn người rồi nghĩ đến ta", anh nghĩ em nên nhìn mình trong gương đi :mrgreen:

            Comment


            • #21
              À quên, Không tranh cãi trong này nhá harch, đây là khu vực văn học, không fải là cái chợ cá 8)

              Comment


              • #22
                <For someone not VNBro>

                Hum wa ngồi nhớ em Lan :cry:

                Chắc là nhớ wá nên la làng lung tung :mad:

                Người chung quanh tưởng tui khùng :roll:

                Vội cười giả lả :lol: : "Đang sung đó mừ" :oops:
                Có nhiều khi lý trí bảo con tim. Thôi không yêu, đừng giận hờn, thương nhớ. Nhưng con tim là một thằng Quái gở. Cứ cồn cào thoi thóp thở tên em.

                Left-Handed Signature: U ZZiM i

                Comment


                • #23
                  Em Harch muốn làm Hacker àh , em thử hack cái pass của Admin nếu Telnet vào được Domain, hoặc Users có thể Logon vào Domain không ? hehehhe

                  (chuyện này giải quyết khi Admin bị hack pass (Không xóa file SAM) )

                  ---------
                  Anh đứng bên em em im lặng
                  Mắt em trốn tránh mắt anh tìm
                  Em ơi, anh hiểu em từ chối
                  Anh lặng lẽ về mưa trong tim
                  ----------
                  VnPro - The way to get knowledge
                  \"Không biết thì hỏi, muốn giỏi phải là người dốt \"

                  Comment


                  • #24
                    Cái tivi của nhà mình
                    Tuy mà nó cũ nhưng hình không sao
                    Hai núm điều khiển trên cao
                    Ở giữa có 1 ổ cắm điện vào trung tâm
                    Muốn xem thì phải xoay trần
                    Lim dim đôi mắt mới xem được hình
                    tivi lúc đỏ lúc đen,
                    xem xong thì mới giật mình
                    không khéo trong đó có hình trẻ em

                    Comment


                    • #25
                      Một phong, hai phong, lại ba phong.

                      Dấm dúi đưa nhau khắp cả phòng

                      Phong bốn, phong năm vừa định bóc.

                      Sếp đâu đã hỏi được nhiều không ?

                      Comment


                      • #26
                        Rét Nàng Bân

                        -----------------------------------------
                        Tháng ba này rét cũng như không

                        Có lẽ nàng Bân đã quên chồng

                        Hay là đan mãi rồi cũng mỏi!

                        Kim đan để mọt, len mối xông.

                        -------- Tạm dịch------------------

                        Tháng ba này rét cũng thế thôi

                        Nàng Bân chắc chắn đã quên chồng

                        Bỏ kim, dùng máy công nghiệp hóa

                        Một ngày trăm áo khối thằng xông

                        Comment


                        • #27
                          Hai sắc hoa ti gôn
                          -----------
                          Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
                          Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
                          Nhuộm ánh trăng tà qua mái tóc,
                          Tôi chờ người đến với yêu thương

                          Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
                          Tay thường ve vuốt những đường cong
                          Và phương trời thẳm mờ sương, cát
                          mân mó đâu đây- nhột chạnh lòng

                          Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
                          Vuốt hoài xuống thấp dưới hai vai,
                          Bảo rằng: "E ấp như trinh nữ",
                          Anh sợ tay mình... nhưng mà thôi!"

                          Thuở đó nào tôi đã biết gì
                          Cánh tay thuần thục của nam nhi
                          Cho nên cười đáp: "Hình như ấy...
                          chỉ thấy trong lòng hơi tê tê"

                          Đâu biết lần đi một lỡ làng
                          Một lần cả nể thế là xong
                          Người tham lam quá!- Tôi buồn lắm
                          Trong một lần vui nát cõi lòng...

                          Comment


                          • #28
                            QUÁ CHOÁNG, chị em đâu hết rồi bình loạn cái coi!
                            Mai Anh Tuấn:)

                            Comment


                            • #29
                              Đọc mấy vần thơ mà thấy trẻ lại hơn 30 năm . Ai nghờ dân IT cũng đầy cảm xúc vây. Nhiệt liệt khâm phục các bạn gieo vần cho thơ lục bát . Nếu đại gia nào gieo được cả thờ tứ tuyệt thì tôi tự hòa dân kỹ thuật Việt nam xún g đáng con cháu cụ Nguyễn Du

                              Comment


                              • #30
                                "... Đọc mấy vần thơ mà thấy trẻ lại hơn 30 năm..."

                                Jeffrey_LE chưa tới 2 tuổi mà đã cảm được thơ, vậy đồng chí còn hơn cả thần đồng Trần Đăng Khoa rùi.

                                Làm Net mới xương chớ làm thơ thì có wái gì mà tự hào. Tui thì không bít luật của Tứ Tuyệt ra làm sao. Bác post lên đây đi tui theo đó làm tặng bác 1 bài.
                                Có nhiều khi lý trí bảo con tim. Thôi không yêu, đừng giận hờn, thương nhớ. Nhưng con tim là một thằng Quái gở. Cứ cồn cào thoi thóp thở tên em.

                                Left-Handed Signature: U ZZiM i

                                Comment

                                Working...
                                X