Hi, có vụ này mời mọi người thảo luận :
Trong các giao thức Spanning-tree có xảy ra quá trình bầu chọn Root bridge, quá trình này làm kéo dài thời gian hội tụ, tức kéo dài thời gian Discard.
Khi thiết kế một ring thì designer đã muốn chọn 1 con nào đó làm root rồi, cho nên mới đặt priority sao cho quá trình chọn root xảy ra thì nó sẽ là root. Vậy tại sao các giao thức STP (STP, RSTP, MSTP) không thiết kế kiểu như vầy : khi khai báo tại con Root thì gõ 1 lệnh để chỉ ra nó là root, khi khai báo tại các con khác thì gõ 1 lệnh chỉ ra con kia là root (chỉ ra MAC của con root). Nếu design như vậy thì sẽ bỏ qua quá trình tìm root và đẩy nhanh thời gian hội tụ, vì nếu có tìm tới tìm lui thì cũng sẽ tìm ra con root là con đã được designer chọn trước.
Túm lại câu hỏi là : tại sao phải tồn tại quá trình bầu chọn root trong các giao thức spanning-tree ?
Trong các giao thức Spanning-tree có xảy ra quá trình bầu chọn Root bridge, quá trình này làm kéo dài thời gian hội tụ, tức kéo dài thời gian Discard.
Khi thiết kế một ring thì designer đã muốn chọn 1 con nào đó làm root rồi, cho nên mới đặt priority sao cho quá trình chọn root xảy ra thì nó sẽ là root. Vậy tại sao các giao thức STP (STP, RSTP, MSTP) không thiết kế kiểu như vầy : khi khai báo tại con Root thì gõ 1 lệnh để chỉ ra nó là root, khi khai báo tại các con khác thì gõ 1 lệnh chỉ ra con kia là root (chỉ ra MAC của con root). Nếu design như vậy thì sẽ bỏ qua quá trình tìm root và đẩy nhanh thời gian hội tụ, vì nếu có tìm tới tìm lui thì cũng sẽ tìm ra con root là con đã được designer chọn trước.
Túm lại câu hỏi là : tại sao phải tồn tại quá trình bầu chọn root trong các giao thức spanning-tree ?
Comment