Tự động hóa trong quản trị mạng (Network Automation) là một phương pháp trong đó phần mềm tự động cấu hình, cung cấp, quản lý và kiểm tra các thiết bị mạng. Nó được sử dụng bởi các doanh nghiệp và nhà cung cấp dịch vụ để cải thiện hiệu quả và giảm lỗi của con người và chi phí hoạt động.
Tự động hóa có thể sử dụng trong bất kỳ loại mạng nào, bao gòm mạng cục bộ (LAN), mạng diện rộng (WAN), data center, cloud và mạng không dây. Nói tóm lại, mọi tài nguyên mạng được điều khiển thông qua giao diện dòng lệnh (CLI) hoặc giao diện lập trình ứng dụng (API) đều có thể được tự động hóa.
.
Tự động hóa mạng điều khiển tập lệnh sử dụng các ngôn ngữ lập trình và lập trình để thực thi các tác vụ, lý tưởng là các ngôn ngữ có trình kích hoạt chính xác và quy trình nhất quán. Các ngôn ngữ lập trình nguồn mở mới như Python đã trở nên phổ biến vì dễ sử dụng và linh hoạt.
Tự động hóa mạng dựa trên software, thường được gọi là tự động hóa mạng thông minh, được điều phối thông qua một cổng thông tin quản trị để loại bỏ sự cần thiết phải viết lệnh bằng tay. Các nền tảng này thường cung cấp các mẫu để tạo và thực thi các tác vụ dựa trên các policy đơn giản.
Có 3 lợi ích cốt lõi:
- Nâng cao hiệu quả: bằng cách tự động hóa các chức năng trên thiết bị mạng, con người không còn phải thực hiện các nhiệm vụ tốn thời gian.
- Giảm khả năng lỗi của con người: các tác vụ thủ công dễ bị lỗi của con người và khi sự ổn định của mạng doanh nghiệp hoặc nhà cung cấp dịch vụ bị đe dọa, hậu quả của tính toán sai hoặc nhập sai có thể là đáng kể
- Chi phí hoạt động thấp hơn: lợi ích này là kết quả của hai mục trước. Bằng cách loại bỏ một số tác vụ thủ công xung quanh việc cung cấp thiết bị mạng và quản lý mạng, doanh nghiệp có thể hoạt động với tốc độ nhanh hơn và linh hoạt hơn.