SDN là một thuật ngữ để chỉ về một phương pháp hay kiến trúc trong mạng mà tại đó cơ chế điều khiển và chuyển tiếp được tách biệt ra, các đặc tính về trạng thái và tính thông minh của mạng mang tính tập trung hóa. SDN cho phép xây dựng hạ tầng mạng được ảo hóa bởi ứng dụng, tận dụng việc lập trình để cấp phép mạng ngoài được can thiệt vào việc giám sát, điều khiển và vận hành mạng.
Đặc điểm của SDN:
Vì mạng SDN mới bắt đầu xuất hiện gần đây, nên việc nảy sinh ý tưởng về việc loại bỏ cơ chế điều khiển bằng cách tập trung hóa chúng lại tại một nơi dẫn đến sự ra đời của khái niệm bộ điều khiển SDN – SDN controller.
Mặc dù lợi ích từ việc của mô hình mạng này là việc ta có thể phát triển các cơ chế điều khiển độc lập với phần cứng, nhưng việc tập trung tại một điểm duy nhất khiến việc quản lí này sinh ra một số vấn đề.
Bộ điều khiển tuy mang tính tập trung và tách biệt hoàn toàn với thiết bị phần cứng nhưng bản thân thiết bị vẫn duy trì chức năng của cơ chế điều khiển.
.
Ngoài ra, để tối ưu và tận dụng, ta vẫn còn một mô hình khác kết hợp giữa mô hình mạng truyền thống và mô hình mạng SDN.Đầu tiên, các giao thức định tuyển truyền thống vẫn đang hoạt động rất tốt với các mạng ngày nay.
Ngày nay, BGP chính là giao thức giúp cho kết nối Internet hoạt động bình thường. Vì thế, khi đưa một bộ điều khiển SDN vào mạng lưới, nó vẫn phải đảm bảo việc hoạt động tốt với hệ thống hệ thống dây vật lí và cung cấp các API để làm việc. Đó có thể là một API tác động lên mạng hoạt động như việc thực hiện kết nối SSH đến một thiết bị nào để để cấu hình và thay đổi thiết bị.
Đặc điểm của SDN:
- Đây là một phương pháp chuyển đổi mạng.
- Tận dụng tối đa các tác động bên ngoài để thiết kế và vận hành mạng.
- Tác động lên ngành công nghiệp mạng – thay đổi đến cách suy nghĩ về các kĩ thuật, cách triển khai và quản lí mạng.
- Cung cấp các phương thức mới để tác động lên các thiết bị, dịch vụ thông qua bộ điều khiển bằng cách sử dụng các API.
- Control plane (cơ chế điều khiển) sẽ được tập trung hóa.
- Các thiết bị vẫn duy trì lại data plane (cơ chế chuyển tiếp) như trước dây.
Vì mạng SDN mới bắt đầu xuất hiện gần đây, nên việc nảy sinh ý tưởng về việc loại bỏ cơ chế điều khiển bằng cách tập trung hóa chúng lại tại một nơi dẫn đến sự ra đời của khái niệm bộ điều khiển SDN – SDN controller.
Mặc dù lợi ích từ việc của mô hình mạng này là việc ta có thể phát triển các cơ chế điều khiển độc lập với phần cứng, nhưng việc tập trung tại một điểm duy nhất khiến việc quản lí này sinh ra một số vấn đề.
Bộ điều khiển tuy mang tính tập trung và tách biệt hoàn toàn với thiết bị phần cứng nhưng bản thân thiết bị vẫn duy trì chức năng của cơ chế điều khiển.
.
Ngoài ra, để tối ưu và tận dụng, ta vẫn còn một mô hình khác kết hợp giữa mô hình mạng truyền thống và mô hình mạng SDN.Đầu tiên, các giao thức định tuyển truyền thống vẫn đang hoạt động rất tốt với các mạng ngày nay.
Ngày nay, BGP chính là giao thức giúp cho kết nối Internet hoạt động bình thường. Vì thế, khi đưa một bộ điều khiển SDN vào mạng lưới, nó vẫn phải đảm bảo việc hoạt động tốt với hệ thống hệ thống dây vật lí và cung cấp các API để làm việc. Đó có thể là một API tác động lên mạng hoạt động như việc thực hiện kết nối SSH đến một thiết bị nào để để cấu hình và thay đổi thiết bị.